Tôi không hình dung ra cuộc đời mình nếu không có nhiếp ảnh. Ảnh không những giúp lưu giữ kỷ niệm, mà nó còn giúp chúng ta nhạy cảm hơn với hiện tại và cảm nhận được cái đẹp thường xuyên hơn. Ví dụ nếu không phải là vì đam mê nhiếp ảnh, tôi sẽ không bao giờ thấy cái đẹp của một vệt nắng mùa thu và cái hay của những ngày sương giăng lối. Hôm nay nhìn lại những bức ảnh tôi đã chụp cách đây khoảng 15 năm, tôi hình dung lại những chuyến đi, những người đã đồng hành cùng tôi ngày hôm đó, gần như trọn vẹn.
Em bé đi học trong một ngày sương mù, ảnh chụp trên đường đi Hà GiangỞ một làng người Mông, tôi bước vào một căn nhà bất kì và bắt gặp cảnh này. Lúc đó bên ngoài khoảng 10-12 độ gì đó. Hai chị em người Mông trông nhau, cô bé này giờ chắc cũng là thiếu nữ rồi.Một người thổi kèn trong một đám ma của người MôngMột người phụ nữ bán vải thổ cẩm, ảnh được chụp tại chợ phiên Đồng VănMột căn bếp của người Mông, trong ảnh có một em bé, người mẹ & một con mèoNgười đàn bà đang trên đường thu hoạch tam giác mạch, răng vàng rất phổ biển trong văn hóa người Mông.Một người đàn bà trong bếp chất đầy ngô & rượu ngô. Sở dĩ phía sau cô ấy phát ra ánh sáng màu xanh vì đó là 1 khung cửa sổ nhỏ lấy ánh sáng tự nhiên. Ảnh có hai lớp vàng & xanh do sự chênh lệch nhiệt độ màu lớn ở trong bếp & ánh sáng bên ngoài. Ảnh được chụp bởi 5DMark I thần thánh.Đây là căn nhà nổi tiếng quay bộ phim “nhà của Pao”, sở dĩ ảnh bị làm mờ xung quanh vì chụp bằng ống kính tilt-shift 24mm. Khoảng nét được chuyển từ trục ngang thành trục dọc.